Bài nổi bật

Trâm 3 – Tình Lang Hờ

Nội dung audio truyện trinh thám: Trâm 3 – Tình Lang Hờ
Mang trong lòng bao cảm xúc ngổn ngang, cùng Quỳ vương Lý Thư Bạch quay về Thục với quyết tâm phá giải vụ án oan của gia đình, được binh lính, quan binh phủ huyện hộ tống, nghênh đón suốt dọc lộ trình, Hoàng Tử Hà không thể nào ngờ, đường về Thục khó đi đến vậy!
Chốn cũ người xưa. Những ký ức tưởng rằng chân thực nhất, đáng tin cậy nhất bỗng trở nên bất định. Cô đã cùng Lý Thư Bạch vượt mọi hiểm nguy, thoát khỏi tầng tầng lớp lớp cạm bẫy của kẻ giấu mặt. Nhưng tất cả đều không đáng sợ bằng giây phút đối diện hung thủ đã đẩy cả gia đình cô tới cái chết. Vào thời khắc giật bỏ tấm màn che phủ vụ án, Hoàng Tử Hà chợt ngộ ra những điều ý nghĩa trong cuộc đời mình.
[Review] Trâm 3 – Tình lang hờ By blog Tiểu Khả
 
Với niềm day dứt khôn nguôi về bản án của gia đình & oan khiên của bản thân, Hoàng Tử Hà theo Quỳ Vương Lý Thư Bạch trở về Thục để lật lại bản án.

Trâm 3 mở đầu bằng giấc mộng của Hoàng Tử Hà về thảm cảnh đau đớn khi thấy cả gia đình mình bị sát hại. Giấc mơ ấy đêm nào Hoàng Tử Hà cũng mơ thấy, từng cảnh tượng hiện ra rõ mồn một, rõ nhất là đoạn Tử Hà đeo chiếc vòng vào tay khi nghe thấy tiếng lao xao.
Đọc đến đây mình thắc mắc nhiều nhất chính là sự việc không bình thường ấy.
Tưởng tượng ban đêm đang ngủ thấy có tiếng động lạ hoặc tiếng la hét nào đó thì có thể vơ vội tay lấy cái áo hoặc lấy trâm vấn tóc lên, nhưng thanh nữ Tử Hà lại còn đeo thêm một chiếc vòng nữa mới chịu ra ngoài ấy. Không năm ngoài dự liệu của mình, chiếc vòng ấy chính là tác nhân gây ra vụ án của cả gia tộc họ Hoàng và dẫn Tử Hà đến khốn cảnh này.
Chiếc vòng cũng chính là quà tặng của Vũ Tuyên, là hình hai con cá cắn đuôi nhau ở bìa sách ý :))
Nói thật đọc cái tên sách, đọc mấy trang đầu và những tình tiết từ 2 tập cũ là mình đã đoán non được Ai là hung thủ sau toàn bộ rồi, tuy nhiên cũng cần đọc tiếp :))
Sau giấc mộng ấy, trở về hiện tại vẫn là một Lý Bạch tuấn tú phi phàm nhưng không còn lạnh lùng và băng giá nữa mà đã dịu dàng hơn với Hoàng Tử Hà.
Hai người ấy, một người Địch Ác, một cưỡi Na Phất Sa cùng sóng đôi trên đường, cùng bàn luận, cùng ngắm cảnh, có đoạn lại cùng ăn một vị kẹo nữa, đọc đã thấy yêu, haha.
Vẫn là kết hợp quen thuộc giữa ánh sáng và tâm trạng nhân vật, Châu Văn Văn tiếp tục đưa người đọc đến những bức tranh thiên nhiên lãng mạn và những cảm xúc e ấp, ngại ngùng. Tóm lại là đáng yêu :))
Kỳ Lạc quận chúa, nhân vật em họ của Lý Bạch bỗng nhiên xuất hiện ở dịch trạm trên đường đi đã mở ra một cuộc truy kích khá nguy hiểm. Vì thương thầm trộm nhớ biểu ca nên cô nương ấy đã thỉnh ở đâu đó được một cái hộp mà khi tự mở ra thì có hàng trăm mũi kim mảnh như sợi lông bay ra. Kết quả là Kỳ Lạc đã chết do trúng độc còn Lý Bạch cũng bị trúng vài mũi kim.
Cưỡi Địch Ác chạy xuyên rừng để tẩu thoát, qua vòng nguy hiểm thì Lý Bạch ngất lịm đi do vừa trúng độc kim vừa bị mũi tên xuyên qua vai. Lúc này Tử Hà đã chăm sóc, chữa trị cho Lý Bạch trong rừng thẳm rồi không  nề hà mà ôm lấy Gia cho khỏi lạnh.
Thoát hiểm sau vài ngày trị thương ở một ngôi chùa cạnh đó, Tử Hà và Lý Bạch tìm về Thành Đô, gặp lại Chu Tử Tần và có kỳ duyên quen biết với một trong Vân Thiều Lục Nữ tên là Công Tôn Diên. Người này vừa khéo lại có chiếc vòng song ngư (mình tạm gọi thế) của Tử Hà..
Chiếc vòng này hóa ra cũng là mấu chốt của vụ án khác, chính là vụ án của một tao nhân tên là Ôn Dương – đã góa vợ với Phó Tân Nguyễn – một cô em trong bộ Vân Thiều với kỹ nghệ biên đạo biên soạn vở diễn. Hai người này trải qua thăng trầm nhiều năm mới đến bên nhau được, chuẩn bị thành thân thì bị phát hiện cùng nhau tự vẫn bằng chất độc tỳ sương.
Sau khi đến kiểm nghiệm hai cái xác này, Chu Tử Tần phát hiện một bí mật làm y rất hoan hỷ vì chất độc được tìm ra là Trẩm Độc – một loại chất độc từ lông của chim Trẩm. Trẩm độc là loại kịch độc nhưng cực hiếm thấy, đã thất truyền và dường như chỉ có trong hoàng cung, hơn nữa nếu không xét kỹ thì sẽ dễ nhầm với biểu hiện trúng độc của tỳ sương. Từ tình tiết nhỏ trên tử thi, Tử Hà chợt lạnh người khi nghĩ đến giả thiết họ tộc nhà cô chết là do Trẩm độc chứ không phải tỳ sương.
Đêm tới, Thư Bạch & Tử Tần đi đào trộm mộ nhà họ Hoàng và chứng thực điều trên. Cái lạ là chỉ hôm sau Vũ Tuyên đã biết có kẻ đào mộ và đến báo hiệu. Tử Hà thoáng dùng dằng rồi cũng tiết lộ 2 điểm chốt: 1 là họ Hoàng không bị đầu độc bởi gói tỳ sương cô đã mua về – kiểu như “Đấy Muội đã nói là Muội bị oan mà Huynh không tin”, 2 là họ mới chính là người đào mộ.
Đọc đến đây lại thêm một phần giảm sút độ hâm mộ của mình với bộ sách này ) Nói sao nhỉ, từ đầu đến cuối vẫn là nỗi oan giết cả nhà, nhưng nếu loại trừ bản thân nhất định không làm thì phải có người nào khác thân cận mới can dự và sắp đặt được chứ. Chưa kể cái thuyết ” thủ phạm quanh ta chứ không phải thằng áo đen dấu mặt” thì một người thông minh như Tử Hà không nên cái gì cũng toang toác nói cho người khác – những người không trực tiếp tra án với mình như Lý Bạch & Tử Tần được.
Chưa kể thân phận của Vũ Tuyên chưa xác định, lại đi từ Thục đến Kinh thành rồi lại trở về, lại tìm thấy Thư Bạch & Tử Hà trước khi họ về Thành Đô nữa. Thử hỏi là Thư Bạch muốn ẩn mình trong tối chờ địch xuất hiện nhưng lại không ẩn thân kỹ như vậy – vẫn gặp và nói chuyện với Vũ Tuyên, vẫn đi cạnh Chu Tử Tần thì làm sao che dấu nổi :)) Giả sử mình là thế lực đen tối kia thì thấy nếu Quỳ Vương & Hoạn quan Sùng Cổ mất tích chưa tìm ra thì ít nhất cũng phải tập trung mũi điều tra vào Tử Tần – người bạn đồng hành tra án của hai người này chứ?
Tiếp, Vũ Tuyên đưa hai người tới gặp Mộc Thiện đại sư trên một ngôi chùa, từ đây Tử Hà cũng có vài phát hiện quan trọng cho vụ án. Kết hợp suy luận của Thư Bạch thì ra mấy điểm sau:
– Mộc Thiện biết thuật nhiếp hồn của Tây Vực. (Chi tiết này sau đó dẫn đến việc Tử Hà đọc được bức thư gửi Vũ Tuyên với nét chữ y hệt của mình nhưng mình lại không nhớ đã viết thư đó)
– Mộc Thiện khi Tiên Hoàng băng hà cũng ở ngay cạnh nhưng lại nói dối là ở ngoài sảnh chờ.
Con cá đỏ A Già Thập Niết vẫn là mấu chốt cho cái chết.
– Vẫn là nghi vấn về bức tranh ở tập 2 chưa được giải đáp.
Ở một diễn tiến khác, khi tra án 3 người có gặp Công Tôn Diên cũng như đã vào nhà họ Phó để khám xét và phát hiện chiếc vòng khác – rất đẹp, của vị vương phi đã hóa điên của Ngạc Vương. Chiếc vòng song ngư nhờ Thư Bạch mà đã đàng hoàng vào tay Tử Tần để làm vật chứng tra án.
Một nhân vật mới xuất hiện là Tề Đằng – em rể tương lai của Tử Tần, cũng chơi với Ôn Dương và có hành động tương đối kỳ lạ là khi Tử Tần biết cái vòng song ngư của Tử Hà thì nâng niu, vừa ăn bánh vừa nghịch cái vòng. Khi ấy cả mấy người đều ở đó, Tề Đằng đã nhanh tay vứt cái bánh của Tử Tần và nói cái vòng là tang vật, nhỡ nó bẩn và đeo vào tay người chết thì sẽ không vệ sinh..
Tề Đằng này có thân thế không đơn giản, thăng tiến nhanh và thật ra là tâm phúc của Phạm tiết độ sứ – người này chính là người đã chốt án nhà Từ Hà, là người Vũ Tuyên trao bức thư cho và cũng là người mà con trai người ấy không ít lần bị Tử Hà vạch trần tội lỗi.
Để ý chi tiết cái bánh đó nên Tử Hà đã lừa lừa nhặt cái bánh lại và vứt cho một con chó hoang ăn :)) Nào ngờ con chó hoang không chết =)))
Trương Hàng Anh đi tìm A Địch đã gặp và cứu được Cảnh Dục. Cả bọn trú tại quán trọ trong thành thì đang đêm phát hiện có cháy. Cả quán trọ và khu phố đều bị phóng hỏa. Vì cứu mọi người nên Cảnh Dục đã xả thân.
Sau đám cháy cả bọn đến trú tại quán trọ của Công Tôn Diên và quen thêm Ân Lộ Y – một trong Lục Nữ, lúc này đã đến Thành Đô. Tử Tần mời 2 người ấy biểu diễn trong bữa tiệc mừng tại phủ và Công Tôn Diên đồng thuận, hứa sẽ múa điệu Nhiếp Hồn cải biên bởi Phó Tân Nguyễn.
Thư Bạch & Tử Hà quyết định sẽ lộ diện nên đến thẳng nhà Phạm tiết độ sứ, nhân thể dạy cho con trai hắn một bài học rồi đường hoàng tới phủ Quận Thủ cùng Phạm tiết độ sứ.
Khi đi vào phủ, Tử Hà bất chợt xúc động khi nhớ về những ký ức hoa mộng xa xưa, bất giác cảm thấy đau xót thì thấy bàn tay Lý Thư Bạch dịu dàng nắm lấy tay mình.
Nói chung từ sau khi hai người bị lạc trong rừng thì tình cảm đã có phần tiến triển, không còn là thân phận chủ – tớ nữa mà ôn nhu, dịu dàng và quan tâm nhau hơn. Lý Thư Bạch vừa cương vừa nhu, vừa lạnh lùng băng giá lại vừa ngọt ngào tinh tế :)) Đọc cũng cảm thấy nhẹ nhàng và ngôn tình lãng mạn 
Trong bữa tiệc, khi Công Tôn Diên & Ân Lộ Y đang múa điệu Nhiếp hồn trên sân khấu thì đám đông nghe tiếng hét của Chu Tử Yên, phát hiện rằng Tề Đằng đã bị giết bởi một vết đâm xuyên tim và máu của Tề Đằng lại được lau vào vạt áo của Phạm thiếu gia lúc ấy đang say ngất ra ở gốc cây phía trước sân khấu.
Vụ án vẫn đang được tiếp tục điều tra, làm rõ.
Đêm hôm đó, Tử Hà vì không tiện tránh né mà đã đi cùng Vương Uẩn về phủ tiết độ sứ. Trên đường thì phát hiện chính Vương Uẩn là tên thích khách trong rừng bữa trước do hai vết thương ở mạng sườn trái & bắp chân giống tên thích khách kia. Lý Thư Bạch xuất hiện và giải nguy cho Vương Uẩn vì tưởng như Tử Hà liễu yếu đào tơ nhưng lại bị Tử Hà dùng hai chiêu cho đo ván :v Thật ra cũng vì Vương Uẩn bị đá hai phát vào vết thương nên đã bị suy yếu đôi chút nhưng hình như từ đầu mình đã mặc định Hoàng Tử Hà không biết võ công =)))
Cũng trong đêm đó, Thư Bạch cho Tử Hà xem lại tờ giấy có mấy chữ Côi Tàn Góa, phát hiện vòng tròn lại nhạt đi. Hai người cũng bộc bạch đôi chút tâm sự và nắm tay nhau, hứa cùng nhau vượt qua khó khăn :3 Các đoạn miêu tả tâm trạng & mạch cảm xúc của hai người này đều nhẹ nhàng và lãng mạn, đọc rồi cảm thấy mình cũng ước có một nam nhân uy phong tinh tế như vậy ở bên cạnh nữa :))
Giờ nói đến chuyện cái vòng, tại sao nó đã bị Tử Hà cầm cố trên đường vào kinh, giờ lại thuộc về A Nguyễn? Tử Hà đến tiệm cầm đồ điều tra, đại khái thu được mấy chứng cứ cho rằng Tề Đằng đã mua lại chiếc vòng từ một chỗ tạm gọi là head-office của tiệm cầm đồ đó.
Sang phủ phán quan Tề Đằng, hai người phát hiện một số chứng tích cho rằng cả Tề Đằng, Vũ Tuyên, Ôn Dương đều đã qua lại lầu xanh, đều thuộc thi xã. Điều tra sang hướng thi xã thì phát hiện một số mối liên quan khác và Tử Hà bất chợt tìm ra lý giải phương thức Tề Đằng bị giết nhưng vấn đề là hung khí ở đâu?
Một chi tiết mới được hé lộ, đó là việc Lý Thư Bạch nhìn thấy dấu vân tay Vũ Tuyên và nhớ lại – và chỉ tiết lộ một ít là đã thấy dấu tay này trong một vụ án 5 năm trước ở Thục. Tử Hà cũng đột nhiên nhận ra ở lần gặp đầu tiên, khi xem chỉ tay của mình Thư Bạch vốn đã biết rõ mình là ai.
Tiếp tục điều tra, cả bọn đến nhà Vũ Tuyên. Tại đây, vì gặp cả Mộc Thiện nên mấy người ngồi chuyện trò và Vũ Tuyên đi pha trà. Khi đưa chiếc vòng song ngư ra, bất giác thấy Mộc Thiện rụt ngay tay lại và có biểu hiện qanh co, bất thường. Đến đây mình đã đoán ra ngay và chắc chắn chiếc vòng có độc rồi ý :v
Nút thắt cuối cùng đã được gỡ khi thấy hai người giơ chiếc vòng lên thì Vũ Tuyên mặt xám như tro, làm rơi khay trà.
Kiểm nghiệm lần cuối, Tử Hà diễn lại cảnh năm xưa cô bê bát canh đến bàn ăn, cả tiếng chiếc vòng leng keng vào bát nữa cũng làm y như thật.
Diễn biến cuối cùng đương nhiên là phá án. Thủ phạm là những người khác nhau và động cơ khác nhau nhưng thủ đoạn đầu độc bằng chiếc vòng đều đã rõ.
Ôn Dương đã từng qua lại với A Nguyễn vốn không phải Ôn Dương. Tề Đằng đã mạo danh y để tìm hoa hỏi liễu và chắc mẩm không lộ vì Ôn Dương thực ra chỉ mê nam nhân :v Vì sợ bại lộ sự việc và không lấy được Tử Yên nên Tề Đằng đã hạ sát và giá họa cho Ôn Dương.
Công Tôn Diên và Ân Lộ Y vì trả thù nên ra tay hạ sát Tề Đằng bằng thủ đoạn ve sầu thoát xác và nhờ thanh kiếm Hàm Quang rất mỏng – sau khi gây án thì đâm vào khe đá.
Trở lại vụ án nhà họ Hoàng, hung thủ đâu ai khác ngoài Vũ Tuyên? Hắn vốn là người em trai của hung thủ trong vụ án đầu tiên mà Tử Hà phá được năm 12 tuổi. Sau khi anh trai chết, mẫu thân hắn thắt cổ tự vẫn nên Vũ Tuyên lưu lạc đến Thành Đô.. Vốn ăn năn với tội lỗi nên hắn đã định tự vẫn nhưng lại bị Mộc Thiện thôi miên và đã bị đánh tráo ký ức – đại khái thế – nên luôn cho rằng Tử Hà mới là hung thủ. Vai trò của Mộc Thiện khi hắn kích động Vũ Tuyên hạ độc họ Hoàng cũng hé lộ một thế lực khác. Như dự đoán, hắn cũng bị bịt miệng sau khi án kết.
Vũ Tuyên vì ăn năn nên uống trẩm độc và chết trong ngục. Tử Hà dứt tình và không mảy may để ý đến cái chết này, nhủ rằng “vĩnh viễn chúng ta đừng gặp lại nhau thì hơn” ngay cả trong cơn mơ đêm đó.
Trở lại làm nữ nhi, Tử Hà gặp gỡ bọn Thư Bạch, Tử Tần vào sáng hôm sau. Đang chưa rõ mình sẽ đi đâu – dù vẫn muốn bên cạnh Quỳ Vương thì tự nhiên ở đâu có mấy người họ hàng gia tộc đến nhận cháu =))) Đoạn này vô lý vãi :v Khi cháu lâm nạn thì méo thấy đứng ra. Giờ đại công cáo thành lại tới nhận cháu, bảo hãy về với gia tộc đi, gia sản khi nào lấy chồng thì sẽ mang theo :v Hóa ra Vương Uẩn đã tranh thủ sang đánh tiếng lại để hôn lễ sớm cử hành. Như mọi khi, Thư Bạch xuất hiện, nói “có anh đây rồi” thế là có một nữ nhân cảm thấy bình yên. Dù gì, họ vẫn sẽ phải đối mặt với thế lực to lớn phía sau nên vẫn chưa thật sự vĩnh kết được. Vòng tròn đỏ và 3 chữ Côi – Tàn – Góa lại thấp thoáng lên màu, báo hiệu giông tố lại sắp đến..
Truyện tóm lại khá hay nhưng chỉ Khá thôi. Nội dung tuy mới lạ nhưng dẫn dắt chưa thực sự xuất sắc. Mình cũng không viết được như thế nhưng so với những gì đã đọc thì xếp thang như vậy.
Trang 8 có lỗi sai chính tả, nhầm giữa Quản và Quân. Người dịch Tố Hinh tuy dịch nuột nhưng có 1, 2 đoạn bị lặp từ – đoạn nào thì mình quên không đánh dấu nhưng nói chung 1 câu mà có 2 từ giống nhau thì mình hem thích. Chưa kể đang là cổ trang lại dịch là “về nhà chồng” thì không hợp lý :))
Còn lại thì đọc được 

Nhận xét của một số độc giả về tác phẩm: Trâm 3 – Tình Lang Hờ
[Huyền Trang] – Rất hay! Vụ án của Hoàng Tử Hà rốt cuộc cũng đi tới cái kết, chuyện tình cảm của cô và Lý Thư Bạch cũng trở nên rõ ràng hơn. Các bạn khác viết comment rất hay và đều nói lên tiếng lòng mình, không còn gì khác để viết ngoài câu đầu tiên 🙂
[Le Binh] – Nếu các bạn đã chọn đọc thì chắc chắn không thể ko đọc hết 4 cuốn luôn, mình đã đọc đi đọc lại 3 lần rồi! Không chỉ bời sự suy luận logic thông minh của Hoàng Tử Hà, sự tò mò lôi cuốn hấp dẫn của mạch truyện mà còn bời chất văn chương hoài cổ, trong sáng, thuần khiết…Bìa sách thì khácđẹp, nếu các bạn yêu thích thể loại trinh thám thì không nên bỏ qua cuốn sách đáng đọc này 🙂
[Lệ Thu] – cảm xúc dâng trào khi mà TH giải oan đc chưa kịp nguôi ngoai thì câu nói “công công, công công…đường đường là một hoạn quan sao lại mặc quần áo nữ nhân” của CTT dập tắt ko chút dấu vết, đến đấy hắn còn ko biết thì ta chịu rồi. Ngoài đời mà có ai tính tưng tửng, hơi ngốc chút như hắn chắc tui bắt về nuôi quá
[Nhung] – Mình yêu thích tất cả những gì về truyện này, từ nội dung, diễn biến, nhân vật đến tình cảm giữa hai người HTH và LTB. Cái cách họ đến với nhau thật tuyệt vời, từ hai con người xa lạ rồi dần tin tưởng nhau vô điều kiện, cái cách họ dựa vào nhau để đối đầu với mọi sóng gió, cách họ an ủi nỗi đau của người kia đều làm mình cảm thấy bình yên và dịu dàng vô cùng. HTH thật may mắn, vì khi ngay cả người nàng yêu nhất, người ngỡ như phải tin tưởng nàng nhất cũng quay lưng, căm hận nàng đến tận xương tủy thì vẫn có một vị vương gia như thế, ngài chỉ gặp lần đầu, biết nàng mang tội danh tày trời nhưng vẫn chấp nhận để nàng bên mình, tin tưởng và che chở nàng. Tập 3 này cũng phần nào thỏa nguyện mình rồi, chờ đến tập 4 và một cái kết viên mãn thôi!
[Phước Tiến Lê] – Với những ai đã và đang đọc Trâm của Châu Văn Văn thì sẽ không thể bỏ qua tập 3 được. Tiếp nối với câu chuyện và cùng với quá trình đi tìm sự trong sạch cho Hoàng Tử Hà, tác giả đã thiêu dệt nên một cánh cửa mới tuy sự thật rất buồn, nhưng lại rất logic và lý trí. Lý trí ở đây chính là khả năng không bị tác động bởi yếu tốt tình cảm khi phá án của Hoàng Tử Hà. Do đó đã giúp cô giải được oan cho mình và tìm được thủ phạm thật sự đã sát hại gia đình cô.
Tiếc rằng tập 4 vẫn chưa ra, hy vọng tác giả sớm cho ra lò tập 4.
[Lê Thị Trinh] – Sau bao ngày ngóng chờ thì mình cũng có trong tay tập 3 này. Trâm là một tác phẩm thuộc thể loại trinh thám rất hay. Diễn biến của tập 3 cũng giống tập 1 và tập 2 khi có nhiều vụ án dường như không liên quan gì đến nhau nhưng thực chất lại luôn có 1 sợi dây liên kết giữa chúng. Tập này cũng đã giải quyết được án oan của Hoàng Tử Hà, tìm ra hung thủ, kẻ mà có lẽ HTH đã chưa bao giờ từng nghĩ đến. Thật vui khi giải được án nhưng cũng thật đau lòng khi biết được hung thủ. Ở tập này cũng thú vị hơn khi có nhiều chuyển biến giữa tình cảm của HTH và Lý Thư Bạch. Giải được án của HTH nhưng còn mối bận tâm của LTB và thế lực đứng sau là ai thực sự còn thật mờ mịt. Thật ngóng chờ tập 4 của tác giả. Hi vọng dù như nào HTH và LTB sẽ được bên nhau.

Xem thêm đề xuất

Mật Mã Tây Tạng – Quyển 3

RadioVn.Com – Giáo sư Phương Tân hét lên mấy tiếng vào miệng hố, không nghe thấy …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *