Mùa Yêu Đầu Tiên – Hà Nội
Tình Ca Du Mục – Hà Nội
Hi mùa hè, bạn đã gõ cửa rồi đấy ư! Mình nghe được hương thơm của gió lùa về vào ngày chiều muộn, ánh nắng ngày hè vừa tắt sau ánh hoàng hôn, tôi nhớ cậu mối tình đầu của tôi. Này cô gái đến từ hôm qua!
Tôi chỉ là một chàng trai ngây thơ, đứng nhìn cô bé chơi violin bên lớp học, nụ cười của em làm tôi sững sờ. Tôi không biết đó có phải là yêu không nhỉ, ở cái tuổi 18 thì tôi xin định nghĩa đó là cảm nắng nhé!
Em đã ghi vào cuộc đời tôi những dòng nhật ký vui tưởi và đầy sắc màu của mùa hè. Tôi là một cậu chàng lạnh lùng theo đánh giá của bạn bè là như vậy, ừ không phải là lạnh lùng mà là tôi chẳng tìm được ánh nắng sưởi ấm cho tâm hồn mình thôi.
Một ngày nắng tôi lang thang dạo quanh lớp học bất chợt
Nak cậu mới chuyển trường tới hả.
ờ..ukm, chào!
Hi mình là Bạch Dường, 12c8 ngay bên lớp cậu á!
Rồi mình quay đi, mình sợ cảm giác đang xảy ra trong tim mình, cảm giác đó nó khiến nó đập rộn rang, nụ cười đó, cô gái với tà áo dài trắng, đôi mắt ấy, em đã làm gì với con tim tôi vậy.
Tôi lặng lặng quay đi, dưới ánh nắng đầu hè, tôi nghe râm ran tiếng gọi của tình yêu và đó là lần đâu tiền tôi biết nhớ!
Nak cậu làm gì ở đây vậy? cậu có muốn vào tập violin chung với tụi mình không?
ờ nhưng…tôi không biết chơi!
Tớ sẽ dạy cậu được chứ! Hờ hờ, à mà cậu tên gì vậy?
Vinh, Thành Vinh!
À hihi! Tiếng cười và tiếng đàn violin cứ ngân nga trong đầu tôi đó là giai điệu của mùa hè, vũ điệu của cuộc sống!
Chúng tôi đi qua những cánh đồng, những triền đề, tà áo của cô ấy cứ tung tăng như vậy, nụ cười của cô ấy cũng hồn nhiên như vậy và một ngày tôi nhận ra. Tôi yêu em mất rồi.
Cũng là lúc chúng ta có lẽ phải rời xa nhau, bởi mùa hè xa cách, bởi những trang kỷ niệm còn viết dở bởi tôi, bởi em chúng ta là hai thế giới ngăn cách chẳng thể nào hiểu được nhau! Có đúng không em. Có lẽ tình ca du mục của tôi mãi chỉ là tình ca giang dở.
Vinh nak quê của cậu ở đâu zạ!
Ukm ở nơi có những đồi thông bát ngát, những con đường quanh co những ngôi nhà trên sườn núi, những đồng hoa bạt ngàn, những buổi chiều thả mình trên những đồi thông xanh!
Vậy câu đưa tớ đi đến đó được không?
Ukm được chứ! Sao cậu không đợi tớ, mà đi nhanh thoáng vội, tớ kéo được bản đàn sonat ánh trăng rồi này cô gái!
Thảo nguyên bát ngát mênh mông tận chân trời
Cỏ cây hoa lá hương thơm tỏa ngát đồng
Tình em năm tháng thấy đâu hình bóng nàng
Em thân yêu ơi, giờ này em nơi nào.
Lần theo dấu vết em đi
Tìm đâu cho thấy em yêu
La la la la la
Em đã viết lên áo tôi ngày chia tay dòng chữ : Anh thích em lâu vậy sao!
Tạm biệt em cô gái đến từ hôm qua!