Bài nổi bật

Bước Vào Nhà Trọ Lúc Đêm Về – Song Phương

Blog Tâm Sự – Hai vợ chồng Hiền đều là dân ở tỉnh lên Sài Gòn làm thuê. Hiền làm công nhân may, chồng Hiền là thợ điện, làm thuê cho một thầu xây dựng. Cả hai sống cùng xóm trọ, lúc đầu góp gạo thổi cơm chung. Khi Hiền có bầu thì mới dẫn về ra mắt cha mẹ, làm đám cưới đơn giản, tiết kiệm. Thu nhập hai vợ chồng khéo tính toán cũng vừa vặn. Nhưng từ lúc có con thì cuộc sống bắt đầu khó khăn. Tiền thuê nhà, tiền sữa, thịt cá, rau củ… cứ tăng lên vùn vụt. Hai vợ chồng nhịn ăn, nhịn mặc để dành lo cho con vẫn không đủ. Hết thời gian thai sản, khi quay vào làm thì công ty hết việc, công nhân may như cô bị mất việc cũng hơn trăm người. Tất cả chi phí trông cậy vào thu nhập của chồng. Nhưng lúc này thời buổi kinh tế khó khăn, công việc chồng cô lúc có lúc không nên thu nhập vừa ít đi, vừa không ổn định. Hiền phải vay mượn thêm ba mẹ, anh em trong nhà cũng đã hơn chục triệu.
Thói đời, nhàn cư vi bất thiện, những lúc không có việc làm, cánh thợ lại hay rủ nhau đi nhậu. Rượu vào lời ra, tâm trạng chán đời, dễ nổi khùng. Mỗi lần về nhà, vợ hỏi tiền cơm nước, tiền sữa cho con, chồng Hiền bực bội cáu gắt: “Một mình tôi phải lo cho ba miệng ăn, mệt mỏi quá, vợ với chả con!”.  Hiền nghe vậy, lại trách chồng không chịu kiếm thêm việc làm, lại phí tiền nhậu nhẹt, còn đổ lỗi tại lo cho vợ con… Lời qua tiếng lại càng lúc càng nặng nề.
Mấy hôm rồi con bé Hoa bị sốt cao, đưa tới bệnh viện mới biết là bệnh tay chân miệng. Gọi cho chồng thì nghe tiếng lè nhè, Hiền bực mình gắt gỏng. Cô phải gọi điện cho mẹ ở quê gửi tiền vào đóng viện phí. Chồng Hiền vừa tới bệnh viện, Hiền đổ hết bực dọc lên anh ta, cằn nhằn tiền đâu lo cho con mà còn ham hố đi nhậu nhẹt. Anh ta tức quá, đánh Hiền mấy cái, mắng cô có trông một đứa nhỏ mà cũng không xong, để nó bệnh còn già mồm. Hiền sững sờ không ngờ chồng lại đánh mình, cô đòi ly hôn. Chồng Hiền không nói không rằng, anh ta bỏ đi theo người ta làm công trình ở tỉnh xa tận Cà Mau.
.

***
Hiền xin được chân giúp việc ở quán ăn, tính toán mãi rồi quyết định đưa con bé về quê cho bà ngoại chăm mới yên tâm đi làm. Ngày nào cũng làm từ sáng đến tối mịt, không nghỉ ngày nào, Hiền chẳng có thời gian để nghĩ. Nhưng đôi lúc mở cửa bước vào nhà trọ lúc đêm về, không gian lạnh lẽo khiến cô cảm thấy buồn tủi vô cùng. Giờ đây căn phòng trọ nhỏ bé của cô vắng hơi ấm gia đình, ba người ở ba nơi. Còn nhớ lúc trước hai vợ chồng cô tối tối, người ôm ấp vỗ về con, người thì thầm hát ru con ngủ, Hiền thường hát câu ca dao thấm đẫm tình người: Râu tôm nấu với ruột bầu/ chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon; Rủ nhau xuống bể mò cua/ đem về nấu quả mơ chua trên rừng/ em ơi chua ngọt đã từng/ gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau… Vậy mà giờ đây, mới một chút khó khăn vất vả, vợ chồng cô đã không vượt qua được, lại đi trách móc, ghét bỏ nhau
Vừa xuống xe đò, Hiền vội vã đi như chạy về nhà. Cô thèm được ôm con vào lòng, thơm lên đôi má bầu bĩnh của nó. Đã mấy tháng nay cô mới về thăm con. Có tiếng con cười khanh khách khiến cô vui mừng. Chợt cô khựng lại ở cửa vì nhìn thấy chồng đang bế con đưa lên cao lắc lắc. Anh ta nhìn thấy Hiền liền trao con bé cho cô. Con bé không chịu, tỏ ý đòi ba chơi đùa tiếp. Hiền xách đồ ăn, vật dụng cô mua ở Sài Gòn về ra sau nhà đưa cho mẹ. Hiền trách mẹ sao mẹ không cho cô biết trước? Mẹ Hiền bảo, vì chồng  sợ Hiền còn giận, nên kêu mẹ đừng nói gì. “Kỳ thực là từ lúc đưa con bé về, hàng tháng nó đều gởi tiền cho mẹ, thỉnh thoảng gọi điện hỏi han con bé. Thôi con ạ, vợ chồng bây có gì mà phải giận đến bỏ nhau. Sông có khúc, người có lúc, khó khăn rồi cũng qua. Mẹ cũng phân tích cho nó hiểu rồi” – mẹ nén tiếng thở dài khuyên Hiền.
Hiền “dạ” một tiếng, cô thầm cảm ơn mẹ đã làm “đại sứ” cho mình. Trong đầu cô chợt nghĩ đến cảnh cả nhà lại nằm bên nhau, hai vợ chồng lại hát ru cho con ngủ, ầu ơ… những lời ru êm đềm sẽ xua tan nỗi buồn xa cách bấy lâu.
Tác giả: Song Phương – Thực hiện: Hải Yến

Xem thêm đề xuất

Blog radio 279: Gặp lại người xưa.!

Blog Radio – Gặp lại người xưa…! Lá thư trong tuần: Tìm kiếm những điều tốt …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *